[Linh vật] Phần 4. Đoạn kết


Phần 4. Đoạn kết

Tiếc thay sắc nước hương trời
Ngàn cân treo lấy nụ cười một phen!
***
Bỗng nhiên thoáng một bóng đen
Phi phàm thân thủ vọt lên khán đài
Giơ chân vung một cước dài
Đá tên đao phủ lăn hai ba vòng
“Vụ này quả thực bất công”
Họ Dương thấy biến vội xông ngay vào:
“Thằng này là cái thằng nào
To gan lớn mật dám vào kêu oan
Ở đây chứng cớ rõ ràng
Thị vừa khai nhận, oan oan cái lưng”

Bóng đen mới đáp ôn tồn:
“Họ Lâm, tên gọi Đại Đồn là ta”
Nói rồi gỡ mạng che ra:
“Ta cùng nữ phạm vốn là tình nhân”
Lại đưa vật 40 phân:
“Đây là vật bất ly thân của nàng
Đầu đuôi mọi sự rõ ràng
Trên thân chữ cổ một hàng còn đây (**)
Được nàng sử dụng lâu nay
Tiếp thu âm khí càng ngày càng linh
Ra tay giết các nhân tình
Vì ghen ghét, muốn một mình chiếm hoa
Cũng may cho cái thân ta
Liệt dương từ bé thế là thoát thân”
***
Vật linh hổ thẹn trăm lần
Bao nhiêu việc xấu vạch trần một hôm
Bụng Lâm nhảy bổ vô luôn
Chàng liền ngất lịm mấy cơn mê sàng
Hồi lâu chợt tỉnh giấc vàng
Trong người cảm giác xốn xang mấy phần.
***
Trải qua bao chuyện phong trần
Lâm, Thu mới quyết thành thân vợ chồng
Thu rằng: “Chồng có như không
Âu là oan nghiệt phấn hồng trước đây”
Cả cười, Lâm tụt quần ngay:
“Có ai ngờ được sự này cho chăng”
Giữa chân một vật tròn căng
Gốc còn xăm rõ một hàng chữ xưa
Mặn nồng một vẻ một ưa
Cùng nhau vần vũ mây mưa suốt ngày
***
Vợ chồng hạnh phúc vui vầy
Về sau sinh được một bầy gái trai
Gái thời hiền dịu thảo mai
Trai thời khác bố chỉ vài ba phân
Sau này tu nghiệp lập thân
Công danh dậy đất, tích xuân ngợp trời.

Hết.

Chia sẻ bài viết chia sẻ

Bài viết liên quan
ADS game moi | Girl