--BCS---
(Dựa theo truyện cùng tên của cha Bàn Tải Cân)
Phần 1. Cấn Cúc Thu
Chuyện rằng: ở ngoại thành Hà
Có nàng họ Cấn, tên là Cúc Thu
Mắt như sóng nước mùa thu
Lông mày sắc sảo, lông mu dịu dàng
Vốn nhà quyền quý cao sang
Có điều rất lạ khi nàng sinh ra
Chỉ nằm mà khóc oa oa
Tuyệt nhiên không nói dù là một câu
Cả nhà hớt hải lo âu
Đủ đường khám bệnh ngõ hầu thuốc thang
Mời lương y đến ác lang
Khám từ cửa khẩu đến hang trong cùng
Thuốc Nam, thuốc Bắc, thuốc Trung
Trăm phương nghìn loại mà không được gì.
***
Thời gian thấm thoát trôi đi
Thu đà lên tám, đen sì vài nơi
Một chiều rảo bước dạo chơi
Xa xa thấp thoáng một đôi con gì
Chỗ đen chỗ trắng rậm rì
Dập dìu lên xuống cực kì thanh tao
Lại gần biến hóa lạ sao
Một đôi nam nữ đang cào lưng nhau
Hãi hùng cảnh tượng trước sau
Thét lên một tiếng lăn mau ra đường.
***
Đôi kia chẳng phải bất lương
Dù đang dở việc vẫn thương lấy nàng
Kéo quần cài áo vội vàng
Đưa nàng vào viện thuốc thang đến cùng.
***
Tự nhiên xảy chuyện lạ lùng
Khi nàng tỉnh dậy đùng đùng nói năng
Mỗi ngày nàng nói một tăng
Cứ như giá điện, giá xăng tuôn trào
Tiếng Anh, tiếng Ý, tiếng Lào
Tiếng Nga, tiếng Nhật… tiếng nào cũng thông.
***
Lớn lên hai má càng hồng
Bưởi đào càng mọng, cặp mông càng tròn
Hẻm sâu, eo lại càng thon
Lả lơi mắt biếc, môi son mặn mà
Đàn ông thấy dáng nàng qua
Mắt nhìn rạo rực, miệng đà khô cong
Đàn bà lườm nguýt chòng chòng
Kháo nhau: “Ngữ ấy chắc không ra gì”
***
Nàng làm cho một công ti
Vốn đầu tư lắm lại chi nhánh nhiều
Một thân phiên dịch tuyệt chiêu
Có sòng ba khách cũng chiều cho nhau
Thấm nhuần văn hóa đa châu
Tính tình phóng đãng cần đâu miệng người
Ong đưa bướm đẩy rã rời
Hoa chê liễu chán ai cười mặc ai.
***
Một lần công tác nước ngoài
Tạt qua sex-shop dạo chơi tìm hàng
Thoắt trông một vật hiên ngang
Gỗ mun đen bóng là nàng ưng ngay
Mân mê linh vật trong tay
Càng ngơ ngẩn mặt, càng say đắm lòng
Chủ hàng bước lại thong dong:
“Này là tuyệt phẩm kì công một đời”
Đẩy đưa ra giá trên trời
Nghe xong nàng mới ngẩn người đáp nhanh:
“Dẫu là quý tộc Hà thành
Lương nhiều bổng lắm cũng đành ngắm thôi”
***
Cả đêm trăn trở bồi hồi
Nhớ về linh vật đứng ngồi không yên
Vật hay khéo gặp chủ hiền
Sáng ra bưu phẩm đã liền trao tay
Dùng càng đắm, ngắm càng say
Khi xong rửa sạch để ngay đầu giường
…
Chia sẻ bài viết chia sẻ